
Triết lý Vedanta là gì?
Vedanta là một trường phái triết học trong Hindu giáo, bắt nguồn từ các phần cuối của Vệ-đà (Vedānta có nghĩa là “kết thúc của Vệ-đà”). Triết lý Vedanta tập trung vào các vấn đề về bản chất của thực tại, mối quan hệ giữa linh hồn cá nhân (Atman) và tuyệt đối (Brahman), cùng với giải phóng khỏi chu kỳ sinh tử (moksha). Những khía cạnh quan trọng của Vedanta bao gồm:
Xem thêm:
- Brahman: Là thực tại tuyệt đối, nguồn gốc của mọi tồn tại. Brahman được coi là không thể mô tả bằng ngôn ngữ và vượt khỏi mọi hiểu biết, nhưng có thể trải nghiệm thông qua sự giác ngộ.
- Atman: Atman được hiểu là linh hồn hoặc bản ngã cá nhân, nhưng theo Vedanta, Atman không phải là cái tôi tạm thời mà là phần bất tử, thiêng liêng của mỗi con người. Điều quan trọng là Atman và Brahman thực ra là một, và sự giác ngộ chính là nhận ra điều này.
- Maya: Maya là ảo ảnh, tức là những gì che giấu bản chất thật của Brahman và khiến con người nhận thức sai về thực tại. Thế giới vật chất và những trải nghiệm hàng ngày của chúng ta được coi là Maya.
- Moksha: Là mục tiêu cuối cùng của đời sống, đó là sự giải thoát khỏi chu kỳ luân hồi (samsara) và nhận ra sự hợp nhất giữa Atman và Brahman.
- Advaita, Dvaita và Vishishtadvaita: Đây là ba nhánh chính của Vedanta, với những quan điểm khác nhau về mối quan hệ giữa Atman và Brahman:
- Advaita Vedanta (phi nhị nguyên): Được sáng lập bởi triết gia Adi Shankaracharya, cho rằng chỉ có một thực tại duy nhất là Brahman, và mọi sự phân biệt giữa Atman và Brahman chỉ là ảo giác.
- Dvaita Vedanta (nhị nguyên): Được phát triển bởi Madhvacharya, chủ trương rằng Atman và Brahman là hai thực thể riêng biệt và Brahman là tối cao.
- Vishishtadvaita (nhất nguyên hợp nhất): Do Ramanuja phát triển, giữ quan điểm rằng Brahman và thế giới có liên hệ mật thiết với nhau, nhưng không hoàn toàn giống nhau.
Triết lý Vedanta có ảnh hưởng sâu rộng đến tư duy và thực hành tôn giáo trong Hindu giáo, và cũng thu hút sự chú ý của nhiều học giả, nhà tư tưởng phương Tây.
Để lại một phản hồi